Hoàng Quốc Anh cười tít khi nhìn thấy bố mẹ đang đứng đợi ở hồ Gươm, chào mừng cậu con trai hoàn thành 800 km đạp xe từ Đà Nẵng ra Hà Nội, sáng 2/7.
Mặt nhễ nhại mồ hôi, da cháy đen vì nắng, nhưng Quốc Anh (ở nhà thường gọi là Bo) cho biết em rất hạnh phúc và “thấy đã” vì được đặt chân đến thủ đô bằng chính sức lực và đôi chân của mình.
“Những ngày đầu em từng muốn bỏ cuộc vì mệt, nắng nóng, nhưng nhờ sự cổ vũ của bố mẹ, bạn bè và người đồng hành là chú Cương, mọi việc diễn ra suôn sẻ”, cậu bé 15 tuổi kể.
Ý tưởng đạp xe từ nhà ra Hà Nội đột nhiên nảy ra trong đầu cậu bé từ cuối năm 2021, sau khi hoàn thành thử thách đạp 60 km từ Đã Nẵng đến Hội An. “Hôm đó em nói đùa là muốn đạp xe ra Hà Nội vào hè tới”, Bo nói và kế hoạch này lập tức được bố mẹ ủng hộ. Bố em nhờ bạn thân là chú Đỗ Mạnh Cương, ở Gia Lai, người từng hai lần đi bộ xuyên Việt, đồng hành cùng con.
“Tôi luôn muốn truyền tải kinh nghiệm sống, tiếp thêm ý chí, sức mạnh cho thế hệ sau theo đuổi đam mê. Nên khi bố mẹ Bo mở lời đã lập tức đồng ý”, anh Cương nói.
Một tuần trước chuyến đi, Bo mang chiếc xe đạp đi bảo dưỡng và thử sức bằng những chặng ngắn 20 km, 30 km và 50 km quanh thành phố Đà Nẵng và Hội An.
4 giờ sáng 24/6, Bo cùng chú Đỗ Mạnh Cương lên đường. Hành trang chỉ gồm hai bộ đồ, găng tay, giày và dép, gói gọn trong chiếc balo buộc sau xe.
Ở 20 km đầu tiên, cậu bé đạp rất sung nhưng khi vượt đèo Hải Vân, Bo đuối sức vì phải đạp leo dốc. Khác với lần ngồi trên ôtô chạy hơn một tiếng qua đèo, những con dốc thẳng đứng, uốn lượn quanh núi buộc cậu bé 15 tuổi gồng mình, mím chặt môi, dùng hết sức cái xe mới chịu tiến lên. Được nửa đường đèo, chân Bo bị chuột rút. Cậu xuống dắt bộ và bày tỏ ý định quay về.
Anh Cương kể, lúc đó Bo mếu máo hỏi: “Giờ cháu bỏ cuộc, bố mẹ và bạn bè có thất vọng không?”. Người bạn đồng hành động viên, chỉ cần cố gắng đạp lên đến đỉnh, đường xuống rất dễ vì được đổ dốc.
Bo lên xe và tiếp tục đạp. Vượt đèo thành công nhưng xe của em gãy hai chiếc nan hoa, phải dừng nửa ngày ở Lăng Cô (Huế) sửa chữa, khi đạp được 107 km.
Ngày thứ hai, trên chặng Huế – Quảng Bình, xe đạp của Bo bị nổ lốp, nhưng cậu bé được một nhóm ba người đạp xe xuyên Việt từ Bắc Giang vào TP HCM hỗ trợ. Đặc biệt, thành viên 11 tuổi trong đoàn khiến Bo ấn tượng mạnh. “Bạn ấy chia sẻ nhiều kỹ năng đạp xe, trải nghiệm trên đường và khiến em nghĩ thật xấu hổ nếu mình lớn hơn mà bỏ cuộc giữa chừng. Ngay khi chào tạm biệt, em nỗ lực đạp thật nhanh đến TP Đồng Hới”, cậu kể.
Ba ngày đầu, hai chú cháu đạp sáng, nghỉ tối. Nhưng từ Đồng Hới ra Hà Tĩnh, trời nắng nóng gay gắt, nhiệt độ ngoài trời thường xuyên trên 40 độ C cộng thêm gió Lào khiến cậu bé mất nước và kiệt sức. Bo đề xuất chuyển sang đạp đêm, ngày nghỉ tránh nắng nóng và được chú Cương đồng ý.
Từ hôm sau, hành trình của Bo bắt đầu từ 3-4 giờ chiều đến nửa đêm. Anh Cương cho biết, sợ Bo còn nhỏ, sức yếu nên không ép đạp nhiều, trung bình mỗi ngày đi khoảng 100 km. “Ngày mệt sẽ dừng dọc đường, đêm thuê nhà nghỉ và ăn thành nhiều bữa ăn”, anh Cương nói. Suốt đường đi, anh bám sát Bo, nhắc cậu bé tập trung, giữ tỉnh táo vì quốc lộ 1A đông xe và thường xuyên cập nhật tình hình với gia đình ở Đà Nẵng.
Ngày thứ 5 của hành trình, Bo đạp vượt chú Cương một đoạn. Lúc qua thị xã Hoàng Mai (Nghệ An) cậu bé bất chợt gặp đoàn xe tang trong đêm sợ cứng người, gọi mẹ nói không thể đi tiếp. “Hay quay về đi con?”, chị Phương Thảo, mẹ Bo nói. Nghĩ sắp đến đích và mong vượt qua nỗi sợ của bản thân, cậu bé mắm môi đạp thẳng đến Thanh Hóa, khi đã quá nửa đêm.
Ra Bắc, thời tiết dịu mát hơn, hai chú cháu đạp xe ban ngày, nghỉ đêm, trước khi đặt chân đến Hà Nội rạng sáng 2/7. “Lúc nhìn thấy biển báo ‘Địa phận Hà Nội’ em hét lớn và đòi chụp ảnh kỷ niệm. Em không nghĩ bản thân có thể hoàn thành mục tiêu đề ra”, cậu bé chia sẻ.
Trải qua sáu lần gãy nan hoa, nổ lốp, thủng xăm, cậu bé Bo đã thành thạo sửa các lỗi cơ bản và biết chủ động tìm trợ giúp khi xe gặp sự cố. Trên hành trình, em đã ghé dâng hương tại mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp, về thăm quê Bác ở xã Kim Liên, huyện Nam Đàn hay dừng lại tìm hiểu các di tích lịch sử, văn hóa nổi tiếng. Bo nói các kiến thức trải nghiệm từ thực tế khác xa sách vở vì “chúng hấp dẫn, sinh động và cụ thể hơn”.
“Trước khi đi em lo gặp người xấu, bị cướp, dọa đánh trên đường nhưng suốt hành trình đều là lời động viên, cổ vũ của người lạ khi biết hai chú cháu đạp xe ra Hà Nội. Mọi người coi em như người thân, còn tặng quà và cho thưởng thức món ăn ngon. Đây có lẽ là trải nghiệm vô giá thay vì trốn trong nhà hết kỳ nghỉ hè”, Bo cười.
Cùng đồng hành trong 8 ngày, anh Cương nhận thấy sự trưởng thành và nghị lực vượt lên chính mình của Bo. “Đây là hành trình gian nan, vất vả, hiếm đứa trẻ nào trong tầm tuổi của Bo có thể thực hiện. Nếu như trước đây cậu bé đạp được 10 km phải dừng nghỉ, nay có thể đạp liên tục 40-50 km, và không khó khăn di chuyển hơn 100 km mỗi ngày”, anh cho biết.
Chứng kiến con trai về đích, anh Hoàng Quốc Quyền, bố Bo, không giấu được xúc động. “Đây là thử thách giúp con vững vàng và trưởng thành hơn. Gia đình tôi luôn khuyến khích, tạo điều kiện cho con được trải nghiệm và nhận về nhiều bài học quý giá, nhưng vẫn cần đảm bảo an toàn”, anh nói.
Kết thúc hành trình gần 800 km, Bo bày tỏ mong muốn được đạp xe chinh phục chặng Đà Nẵng – TP HCM hoặc vùng núi Tây Bắc trong thời gian tới. “Em đã có thể tự tin đi một mình hoặc rủ thêm vài người bạn có cùng đam mê đi khám phá những vùng đất mới”, cậu bé 15 tuổi nói.
Quỳnh Nguyễn