Người trẻ cần nơi ở tiết kiệm chi phí, người già cần người hỗ trợ được kết nối với nhau qua một bên thứ ba, để được đáp ứng nhu cầu.
Vài tháng trước khi tốt nghiệp năm 2019, Nadia Abdullah có nhu cầu thuê được một chỗ ở giá phải chăng ở khu vực Boston, bang Massachusetts. Cô gái 25 tuổi đang ở chung nhà với bốn sinh viên khác.
Cùng lúc đó, bà Judith Allonby, 64 tuổi, đang phân vân có nên chuyển ra khỏi ngôi nhà cũ của gia đình ở Malden. Sau khi cha mẹ bà qua đời, ngôi nhà hai tầng trở nên quá rộng và cần chi phí bảo dưỡng. Tuy vậy, bà vẫn thích ở khu vực này.
Cuối cùng, bà Allonby và Abdullah đã tìm thấy nhau nhờ Nesterly, một công ty chia sẻ nhà ở trực tuyến phù hợp với những người trẻ tuổi đang muốn tiết kiệm chi phí và người già cần hỗ trợ có thể chia sẻ không gian.
Cả hai đều vượt qua vòng kiểm tra lý lịch của công ty, sau đó được ghép nối để phù hợp với yêu cầu của từng người. Allonby sẽ cho Abdullah thuê tầng đầu ngôi nhà với giá 700 USD một tháng, để được giúp đỡ công việc nhà, làm vườn và thỉnh thoảng chạy hàng tạp hóa. Abdullah sẽ có một nơi an toàn, rộng rãi để sống, cách Boston 9 km và cách nơi làm việc 30 phút lái xe.
“Thật hoàn hảo. Bà Allonby đã trở thành người thân của tôi. Bà còn cho tôi nuôi một con mèo”, cô gái đã sống chung nhà với người lạ từ tháng 5/2019 đến nay, nói.
Bà Allonby cũng bất ngờ về độ hợp nhau của hai người. “Cô bé mang đến bầu không khí và năng lượng khác so với những gì tôi từng có ở người mẹ 88 tuổi”, bà nói.
Khoảng 18% người Mỹ sống trong các hộ gia đình nhiều thế hệ, tức là từ hai hoặc nhiều thế hệ trưởng thành, theo một nghiên cứu của trung tâm nghiên cứu Pew, năm nay.
Theo nghiên cứu, sự sắp xếp này đã tăng gấp bốn lần ở Mỹ kể từ những năm 1970, với khoảng 60 triệu cư dân Mỹ đang sống với những người trưởng thành thuộc thế hệ khác nhau.
Donna Butts, giám đốc điều hành của Generations United, một tổ chức có trụ sở tại Washington, tập trung vào các chương trình và chính sách kết nối các thế hệ, cho biết ngày càng nhiều người trẻ gặp khó khăn trong thuê nhà và nhiều người cao tuổi thèm khát các kết nối xã hội.
“Đôi khi, chỉ cần có ai đó để dắt chó đi dạo và dùng bữa vài lần một tuần có thể tạo sự khác biệt lớn với người già”, ông nói và cho biết vấn đề cô đơn của người cao niên tăng gấp đôi trong đại dịch.
Tại Mỹ, một số trường đại học có chương trình nhà ở giữa các thế hệ từ năm 1986. Tại ĐH Drake ở Des Moines, sinh viên âm nhạc có cơ hội sống miễn phí tại một trung tâm sinh hoạt dành cho người cao tuổi ở địa phương để biểu diễn vài lần một tháng cho các cụ ở đây.
Molly McDonough, một sinh viên chuyên ngành biểu diễn thanh nhạc 22 tuổi, gần đây đã chuyển đến Wesley Acres, một cộng đồng sinh sống cao cấp, cung cấp mọi thứ từ chung cư độc lập đến chăm sóc lâu dài.
McDonough thích thú vì tiết kiệm được tiền. “Tôi được thực hành biểu diễn trực tiếp lại tiết kiệm được tiền thuê nhà”, cô nói. McDonough sống trong một căn hộ một phòng ngủ vừa ý, trang bị đầy đủ tiện nghi và được nuôi hai con mèo.
Hàng ngày cô ăn chung phòng với những người lớn tuổi, háo hức nghe họ kể chuyện đời mình. “Họ đã trải nghiệm đủ nên có nhiều điều mà tôi có thể học hỏi. Ai cũng ngọt ngào và tình cảm”, cô kể.
Một thời gian ngắn sau khi chuyển đến, cô ấy tìm thấy một mảnh giấy nhắn trên cửa nhà của Arlene DeVries, 81 tuổi sống cùng chồng, Fred DeVries, 83 tuổi. “Bà tặng tôi một chuyến tham quan Wesley Acres. Lập tức chúng tôi trở thành những người bạn tốt”, cô hào hứng nói.
Nhật Minh (Theo Washingtonpost)